Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng như bầy chiên không người chăn dắt. (Mt 9,36)

Suy niệm: Ngày này năm xưa, tình cảnh đói nghèo, bệnh hoạn tật nguyền của đám đông làm cho Chúa Giê-su động lòng thương; Ngài còn nhìn ra một sự thiếu thốn khác: họ tất tưởi bơ vơ như chiên không người chăn. Nhữngthiếu thốn trăm bề về vật chất, ai cũng dễ dàng thấy, nhưng tình yêu của Con Thiên Chúa Nhập Thể còn giúp ta nhìn thấy sự bơ vơ thiếu thốn về tinh thần. Chính trong bối cảnh đó và cũng vì động lòng thương trước tình cảnh đó mà Chúa Giê-su đã chọn gọi 12 tông đồ để rao giảng Tin Mừng cho dân chúng trong khi vẫn không quên việc cho họ ăn, chữa lành người đau yếu, phục sinh kẻ chết.

Mời Bạn: Nhiều khi chúng ta sống quá “thiêng liêng” đến mức vô cảm trước đau khổ của anh em; khi khác chúng ta lại chỉ nhìn Giáo Hội như một tổ chức từ thiện xã hội. Nhưng Con Thiên Chúa không đến để chỉ chữa lành hay miễn trừ mọi bệnh tật, càng không đến để lập một tổ chức cứu trợ. Ngài đến để quy tụ nhân loại tản mát vào một mối, một gia đình có Thiên Chúa là Cha. Đừng để những công việc bác ái chúng ta làm trở thành vật cản tầm nhìn của mình hướng về một sứ mạng cao trọng hơn.

Chia sẻ: Bạn nghĩ thế nào khi có người nói: điều thiết yếu nhất là cho kẻ nghèo đói no cơm ấm áo, còn những nhu cầu thiêng liêng thì không cần bận tâm?

Sống Lời Chúa: Đọc một lời nguyện ngắn trước khi làm một việc bác ái.

Cầu nguyện: Lạy Chúa, là Đấng tạo dựng chúng con đủ cả xác hồn, xin cho chúng con đừng vì hồn mà coi nhẹ  xác, và nhất là đừng chiều theo phần xác mà bỏ quên phần hồn.